Sau bao đợt truy quét của cơ quan chức năng, các ông trùm lô đề,xo so soc trang đã cho thiết lập hẳn một mạng lưới đường dây với nhiều cấp bậc khác nhau, được rải khắp mọi ngóc ngách…
Những bảng ghi lô đề |
Cấp thấp nhất là tổ dân phố, cấp phường. Ở đó có một người đứng ra làm cái, phân chia nhân lực đi thu bảng của các đại lý lớn đặt trong khu vực mình quản lý rồi về tổng hợp lại. Nhóm cấp quận, huyện làm nhiệm vụ tổng hợp, thống kê các bảng gồm những con số lô đề, xo so vinh long của đại lý mình gửi lên, trước khi được chuyển về cho chủ ôm bảng ở cấp cao hơn.
“Địa bàn nào thằng nào thằng đó thu”
Trong những ngày thâm nhập mạng lưới lô đề Hà Nội, tôi gặp Hưng, được coi là “cánh tay phải” của một trùm cờ bạc thủ đô. Hưng bảo khoảng thời gian bận bịu nhất trong ngày là cuối chiều và tối. Hưng phụ trách nhóm “chân rết” chuyên đi thu gom bảng của các đại lý về nộp lại cho người đứng cái tổng hợp, rồi gửi cho chủ ôm qua fax, trước khi ôm ti vi theo dõi kết quả mở thưởng…
Hưng đồng ý để tôi theo chân đám đàn em đi gom bảng, nhưng không cho mang theo điện thoại có chức năng quay phim, chụp hình. Ngày đầu tiên, Hưng đón tôi bằng xe máy lúc 17 giờ 30, chở đảo qua các quán trà đá vỉa hè ở khu vực trung tâm Q.Hà Đông. “Chỉ có 20 phút để gom bảng và tổng hợp số trước giờ quay nên mỗi phường phải có hai thằng đi thu bảng mới kịp. Địa bàn nào thằng nào thằng đó thu, tuyệt đối không được lấn sân của nhau, vì đó còn là miếng cơm của mỗi người”, Hưng tiết lộ.
Trước khu vực cổng chợ Hà Đông, đám “chân rết” do Hưng quản lý lao xe ầm ầm ghé từng quán trà đá thu bảng. Từng xấp giấy khổ A4 chi chít những con số được trao tay. Hưng liếc nhanh qua bảng số thu về từ khu cuối chợ rồi quay sang tôi: “Gần 30 triệu đồng, vẫn chưa thấm tháp gì với đất Hà Đông này đâu. Ở khu trung tâm, hay trong làng Triều Khúc, làng Lụa, làng Đa Sĩ… có những bảng lên đến cả trăm triệu ấy chứ”.
Sau một hồi loanh quanh thu bảng, Hưng chở tôi đến một ngôi nhà khá khang trang. Tại đây, 5 thanh niên dáng vẻ thư sinh đang miệt mài nhập những con số từ bảng lô đề vào máy tính xách tay. Theo lời Hưng, đó là đám con cháu trong nhà đang là sinh viên, được chủ đại lý gom bảng phụ trách khu vực của hắn thuê về làm với mức lương 3 triệu đồng/tháng. Hưng nói tiếp:
“5 cậu này làm nhiệm vụ tổng hợp tất cả các con số trong nhiều bảng thành một bảng lớn, nhưng phải sao cho thật nhanh, thật chính xác. Sai một con số, có khi biến người thua thành người trúng, như vậy phải đền cả chục triệu, trăm triệu như chơi. Mỗi cậu này phụ trách 2 đầu số, người thứ nhất tổng hợp các số có đầu là 00 đến 19 và người thứ hai phụ trách tổng hợp từ số 20 đến 39… cứ thế cho tới đầu số 99”.
Sau khi tổng hợp thành một bảng lớn, Hưng fax gửi ông trùm ở Q.Hà Đông mà không phải ai cũng biết mặt. “Cả Hà Nội này cũng chỉ có vài ông trùm lô đề như vậy”, Hưng tiết lộ.
“Đánh con nào trúng con đấy”
Hải “rỗ”, chủ một đại lý bảng ở khu vực H.Từ Liêm, nói “luật bất thành văn” buộc đám “chân rết” khi gom bảng chỉ biết cầm bảng chứ không một ai dám thu tiền ngay. Số tiền ghi lô đề một ngày của “thư ký bảng” sẽ được giữ lại. Sau khi có kết quả, chính “thư ký bảng” sẽ phải tự cân bằng tiền thu được. Cụ thể, sau khi trừ phần trăm ghi số (từ 20 – 20%), “thư ký bảng” sẽ lấy chính số tiền thu được này trả cho khách trúng thưởng. Sau khi trả thưởng cho khách mà dương so với số tiền thu được, tự động ngày hôm sau sẽ có người của chủ đại lý ôm bảng khu vực đó đến thu lại số dư này. Nếu trả bị âm, ngày hôm sau cũng khắc có người đến đưa tiền tận tay “thư ký”. Hải cho rằng, lô đề tồn tại được là cũng “có luật lá hết đấy”. Bất kể người nào cũng có thể được làm “thư ký bảng”, nhưng phải có sự giới thiệu, đồng ý của chủ đại lý phụ trách khu vực đó. Trường hợp không được phép, hoặc làm sai sẽ bị “xử” ngay.
Không chỉ xử rắn nhằm quy thuận, lôi kéo đám “chân rết”, “thư ký”, những tay chủ đại lý, chủ ôm bảng còn sẵn sàng áp dụng các chiêu công nghệ cờ bạc bịp để triệt hạ đối thủ, nhằm mở rộng địa bàn. Hùng “mốc”, chủ bảng ôm lô đề khu vực khu công nghiệp Bắc Thăng Long được biết đến với chiêu thức “đánh con nào trúng con đấy”. Hùng “mốc” luôn vỗ ngực, lớn tiếng tự đắc, với chiêu thức này hắn có thể dễ dàng hạ gục những bảng nào không chịu nhường địa bàn làm ăn cho hắn, hoặc chịu ăn chia, “sang” bảng.
Hùng “mốc” cũng từng mò vào tận Sài Gòn bỏ ra ngót trăm triệu đồng để lùng mua bằng được bản quyền công nghệ chỉnh sửa giọng nói qua điện thoại. Hôm gặp tôi, Hùng “mốc” cũng lấy điện thoại gọi vào máy tôi và nói “em báo 1.000 điểm con lô 44 nhé” rồi tắt máy, đầu bên này máy tôi vẫn bật ghi âm. Sau đó Hùng “mốc” lấy thẻ nhớ trong máy điện thoại của hắn rồi nhét vào đầu đọc nối với chiếc máy tính, hí hoáy chỉnh sửa đoạn ghi âm. Lắp thẻ nhớ vào điện thoại, Hùng “mốc” vẻ mặt khoái trá bật lại để tôi nghe “em báo 1.000 điểm con lô 77 nhé”.
Không những thế, Hùng “mốc” còn cho biết, chiếc điện thoại báo số của hắn được cài phần mềm làm nhiễu nội dung ghi âm cuộc gọi đến của máy “thư ký bảng”. Do vậy muốn triệt hạ bảng nào, hắn sai lính báo đánh con lô, con đề lên tới hàng nghìn điểm, sau đó mang thẻ nhớ ghi nội dung cuộc điện đàm đã được chỉnh sửa tới lĩnh thưởng. Nhưng để đòi được tiền, đôi khi Hùng “mốc” vẫn phải cần tới đám dao búa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét